“Mẹ em 45 tuổi. Mẹ em làm nghề nội trợ. Mẹ rất yêu thương em. Mẹ không bắt em phải trả lại tình thương mà mẹ đã dành cho em trong suốt bao năm qua. Mẹ lo cho em từng miếng ăn giấc ngủ. Mẹ hi sinh tất cả vì em. Mẹ làm rất nhiều thứ mà em không thể kể hết được. Mẹ mang nặng đẻ đau để mong em được lớn khôn. Mẹ lo cho em đến mức quên cả việc ăn uống. Mẹ rơi những giọt nước mắt vì em. Em sẽ cố gắng học giỏi để không phụ công mẹ”.
Thanh Tùng được sinh ra trong gia đình có bố là bộ đội Quân đoàn 4, mẹ từng là giáo viên ở Đồng Nai, sau vì con hay ốm nên mẹ nghỉ dạy ở nhà chăm sóc. Do Thanh Tùng phải ăn chế độ riêng nên mẹ trưa nào mẹ cũng mang cơm đến trường, kiên nhẫn chờ con ăn xong rồi mới mang đồ về nhà và ăn cơm sau.
Có lần con phạm lỗi, cô giáo mời phụ huynh lên gặp riêng để trao đổi. Sau khi trao đổi với cô giáo, mẹ cậu đã không la mắng mà chảy nước mắt khóc
Sự tận tụy, thương yêu con hết mực của người mẹ đã khiến cho cậu học sinh lớp 2 thấu hiểu sâu sắc. Thấu hiểu mẹ để luôn chăm ngoan và biết yêu thương cũng chính là món quà mà các mẹ muốn từ con mình nhất.
Ý kiến bạn đọc